Sáng nay 27/2/2012, khi bố mắt nhắm mắt mở đi từ tầng 3 xuống phòng 2 con thì thấy con USD đang nằm chơi trên tay bà Ngoại, bình thường sáng sớm thế này thì 2 con đang say sưa ngủ. Với ánh mắt tròn xoe nhìn Bà với cái trán hay nhăn nhó thì nhìn USD iu nhường nào vì vậy mà dù có mệt lả người thì bà Ngoại cũng không thể "cưỡng" lại được. Với suy nghĩ con USD vẫn thế, vẫn cười vu vơ với cái đầu luôn quay đi quay lại, ánh mắt như "biết nói thả hồn nhìn vu vơ"... Hôm nay thì khác, trước khi đi làm bố vẫn nhìn các con1 lúc và cúi xuống nắm tay con, lúc đấy USD đang nhìn lên quảng bóng bay đang "thong dong" trên trần nhà. Bất chợt bởi cái nắm tay của bố, USD quay lại nhìn bố và cười rất tươi với cái đầu ngúng nguẩy. Bố nhủ thầm con USD vẫn thế ... vẫn nhìn vu vơ thôi. Bố quyết định bỏ tay ra và nắm lại lần nữa, lần nữa và mỗi lần như vậy USD lại nhìn bố cười tươi như "mùa xuân tỏa nắng", không phải với cái nhìn bất chợt hay vu vơ như xưa nữa mà con đã cảm nhận được những yêu thương bên mình. Dollar đã lớn...!!!
1 nhận xét:
Khóc nhè vẫn đẹp zai; không mặc gì càng đẹp zai!!!
Đăng nhận xét